Chương 12: LUYỆN ĐỨC NHẪN NHỤC VÀ PHẤN ĐẤU VỚI TÀ DỤC
Cần phải nhẫn nhục
* Linh hồn: Lạy Chúa! Con thấy đức nhẫn nhục rất cần cho con ở đời này là nơi con gặp đầy những trái ý.
Vì dầu con lo toan mọi cách để được an bình, đời con vẫn không khỏi chiến đấu và khổ đau.
* Chúa: Chính thế đấy con ạ! Nhưng Cha, Cha lại muốn đừng khi nào con tìm thứ an bình không thử thách.
Trái lại khi nào con phải cám dỗ và thử thách nhiều, con hãy tin chắc: chính lúc đó là lúc con gặp được an bình.
Nếu con nói: con không thể chịu được nhiều; một ngày kia con sẽ chịu lửa luyện ngục thế nào?
Trong hai cái khổ, bao giờ cũng nên chọn cái nhẹ hơn.
Để tránh những khổ hình bất diệt đời sau, con hãy cố gắng nhẫn nhục vì Chúa, chịu những đau khổ của đời hiện tại.
Nhẫn nhục là chìa khóa hạnh phúc
* Chúa: Con tưởng người đời không phải khổ hay chỉ đau khổ ít thôi ư?
* Linh hồn: Thứ người như vậy dầu con tìm trong những người sống giữa những lạc thú cũng không bao giờ gặp được.
Nhưng con nghĩ: họ được mọi sung sướng và theo ý riêng luôn, chính những cái đó làm cho họ lấy những đau khổ làm nhẹ.
* Chúa: Phải, dầu rằng họ được tất cả như họ muốn nữa, nhưng con thử nghĩ những cái đó sẽ được bao lâu!
Vì “Kíp thời những người giàu sang nhất đời sẽ qua đi như khói” mà không để lại dấu vết gì về những khoái lạc họ hưởng!
Mà cả khi đang sống ở đời, những cái thú vui họ hưởng có làm được cho họ khỏi ưu phiền lo lắng, sợ sệt đâu!
Vì điều làm cho họ vui sướng thường lại nên cớ đau khổ cho họ đấy. Mà như vậy là hợp lý, vì những lạc thú họ đã tìm tòi, đã theo đuổi bất chính, sẽ đem lại cho họ tủi nhục và ưu phiền.
Tất cả những thú vui đó ngắn ngủi chừng nào! Giả dối chừng nào! Lố lăng và bỉ ổi chừng nào!
Nhưng đã say mê, đã mù quáng, những con người đáng thương kia còn hiểu thế nào được? Thực không khác gì những con vật điên dại, họ liều mất linh hồn vì một vài thú vui tạm bợ của đời hư tệ này.
Nhẫn nhục là nguồn an ủi
Còn con, con ôi! “Con đừng đuổi theo những tham vọng riêng. Hãy từ khước ý riêng đi” .
“Con cứ vui mừng trong Chúa, rồi Chúa sẽ cho con điều lòng con ước nguyện”. Thế con có muốn nếm thử niềm vui thật và được dư đầy ơn Chúa an ủi không? Con hãy coi thường mọi của thế tục, khước từ tất cả thú vui đời tạm, con sẽ được Cha chúc phúc và được an ủi dồi dào.
Và càng từ rẫy những mơn trớn của tạo vật, con càng được an ủi êm dịu nhưng mãnh liệt Cha ban.
Nhưng để tới chỗ đó, con sẽ không tránh khỏi ưu sầu, mệt mỏi và chiến đấu. Tập quán lưu cựu sẽ kháng cự con nhưng con sẽ thắng nó bằng một tập quán tốt hơn.
Xác thể sẽ kêu trách, nhưng con sẽ cầm hãm nó bằng tinh thần đạo đức. Cựu xà sẽ xui xiểm và khuấy khuất con nhưng con sẽ xua đuổi nó bằng kinh nguyện. Hơn nữa, nhờ sức cố gắng làm việc thiện con sẽ lấp lối không cho nó vào được linh hồn con.
SUY NIỆM
Đau khổ là hiệu quả tất nhiên và là hình phạt của tội. Nó là phương thế để đền trả đức công bình bị xúc phạm và bảo vệ trật tự chung.
Nhưng đau khổ còn là phương thế của tình yêu, vì vui chịu và hiệp với những đau khổ của Chúa Kitô, có thể cứu rỗi được ta.
Vì thế, chẳng những ta không có quyền trốn, mà còn phải lợi dụng đau khổ như bàn đạp để mưu hạnh phúc.
Nhưng muốn lợi dụng được đau khổ, phương pháp tốt nhất là vui nhận và chịu cho nhẫn nhục mọi đau khổ Chúa gửi đến cho ta, và thánh hóa nó trong Thánh giá, và đau khổ của Chúa Kitô sẽ là chìa khóa mở cửa thiên đàng cho ta.
Lạy Chúa! Chúa đã nói: “Phúc cho ai chịu bắt bớ, Nước Trời sẽ là của họ”. Xin Chúa ban cho con ơn can đảm, nhẫn nại vác khổ giá đời con để đáng được vào Thiên đàng.
|